Con đi tìm bản thể của con
Nơi con đi qua là bể rừng ảo mộng
Con ra đời trong ánh nắng đỏ đất trời
Con không là con của ngày mai
Tuổi thơ con day dứt cõi đời
Con ôm ngày tháng năm mơ mộng
Thân con tiều tụy làn gió ngang qua
Con chạm vào kí ức dân tộc con
Con không thể lang bạt nơi hẻm phố bơ vơ
Con về với người bao năm xa cách
Con sống trong vòng tay bè bạn bên giảng đường thân yêu
Tâm tư con có ai sờ thấy không
Con là Chăm muôn ngàn định phận
Kiếp này con hóa thân vào trường ca bé bỏng
Nắng Phan Rang xương rồng xanh thắm
Con đi trên cán cân tình người
Ra đi không bao giờ trở lại
Con là con trong ánh hồng son thắm
Con rối tâm ràng buộc chốn trần gian
Con đi con đi lơ lửng giữa tầng mây
Con nhớ nhớ mong mong những đứa trẻ làng mình
Con âm thầm theo tiếng gọi Âu hóa
Con quên mẹ lời nói vàng muôn phương
Con không thể dính mình vào tâm khảm
Con là con của Chăm mênh mang
Nắng trên lưng con xa mẹ gần bối rối
Tìm lại tình yêu trong miền sâu thẳm
Con là con chín tháng mười ngày
Con thực thể sinh thành trong vô tội
Đêm tràn về con thức giấc chiêm bao
Nỗi mộng con xóa sạch vùng lân cận
Con để tâm con theo thời gian gần
Đứa con con nhắm mắt quên mình.