Tuệ Nguyên: Thơ 32 – Em. Giấc mơ tình yêu

Em. Giấc mơ tình yêu trổ giữa tuổi xanh anh mãi sẽ không thể tan biến theo nghĩa đời sống cuốn chìm tất cả mà chỉ là đong chứa trong ký ức kín cửa anh Và em luôn là ánh hào quang hiện diện ngay cả những đêm em chưa được phép.
Em. Giấc mơ tình yêu mà một thời chiếc thảm nhung anh trải vụng về bằng con tim đập loạn xạ mời đón nụ cười duyên trên vành môi luôn khép kín em Nay phơi diễn trong anh lễ nghi cô đơn buộc tội kẻ si tình trước khối tình câm-nặng mà anh và em phải tự cấm cung trong nỗi buồn phiền nuối tiếc mãi mãi về sau.
Trước mọi thứ hiện tồn và có hệ lụy anh không thể đổ lỗi cho em cho anh vì chính tâm hồn không tuổi đời là kẻ hành khất đi về phía nơi tâm hồn ướt sũng từ giọt lệ và tâm hồn héo hon vì đợi chờ Nhưng những vết thương lòng khô khan cổ họng vẫn vẫy gọi giấc mơ quay về dù biết cuộc tình nghịch đạo đã phát giác và đứt lìa trong trò đùa nghịch thái quá của nhân thế.
Và anh mãi sống bằng cách vặn cong đôi mắt để nhìn về phía đằng sau Cái cuộc đời luôn hướng mũi nhọn về phía mình.

 

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *