Phạm Công Thiện: Trường giang Mỹ Tho

Sinh năm 1941 tại Mỹ Tho.

Nguyên Giáo sư Triết học Tây phương Viện Ðại học Toulouse (Pháp), nguyên Giáo sư Phật giáo Viện College of Buddhist Studies, Los Angeles (Hoa Kỳ), nguyên khoa trưởng phân khoa Văn học và Khoa học Nhân văn của Viện Ðại học Vạn Hạnh từ năm 1968-1970, sáng lập viên và nguyên chủ trương biên tập tạp chí Tư tưởng của Viện Ðại học Vạn Hạnh, 1966-1970.

Tác phẩm chính đã xuất bản:

Triết học: Ý thức mới trong văn nghệ và triết học, Hố thẳm tư tưởng, Im lặng hố thẳm, Ý thức bùng vỡ, …

Sáng tác: Ngày sinh của rắn, Mặt trời không bao giờ có thực, Đi cho hết một đêm hoang vu, …

 

Trường giang Mỹ Tho

(Tặng Bùi Ngọc Đường ở Thái Lan)

1

Thôi nôi con trường giang mọi rợ

tôi mọi mãi mỗi trường an

con diều hâu chạy bắt con chim

con chim lòn qua kẽ núi

lọt ra gió Hải Nam thổi hiu hắt về trường sơn

nước trường giang mẹ ru chim ngủ

con lớn khôn rồi bỏ mẹ bay xa

Cha con già trường sơn con ơi

trường giang đi chảy mãi nửa đời

trường sơn già ngồi đứng hứng mưa

mưa đi từ dưới chân đỏ bồ câu thượng thuỷ tây hồ

con lớn khôn rồi quên đất quên sông

con sông nào Cửu Long chảy từ thượng tứ

Mỹ Tho buồn thây chết trôi sông

Súng nổ bên cầu quay

Mẹ bồng con đóng cửa

Lính Tây dương đang say rượu giao thừa

Bông cúc vàng đầy sân ướt máu

Ba con già con trẻ đi xa

Súng nổ trên mái lầu

Nhà cháy bên hông

Mấy dì con chơi tứ sắc

Con còn nhỏ quá con ơi.

 

2

Thôi nôi thằng trường giang mọi rợ

tôi mọi mãi nỗi lang thang

Con chim trĩ xưa đỏ nuôi cá lia thia

Cá phượng mái đẻ ra một bầy trứng

Và rong rêu xanh kì lạ ao hồ

Trốn học bị cha còng cẳng

Bầu cua cá cọp mỗi năm buồn

Càng lớn lên càng thấy Tết bơ vơ

Bông mai nở trên đầu cây chợ vắng

Dưa hấu làng hiu hắt nắng ba mươi

Súng nổ bên cầu quay

Mẹ tôi bồng con chạy trốn

Giặc Lê dương đang say rượu

Thằng bé con có biết gì đâu

Chim bay nhiều chiều nay Toulouse

Tôi uống từng chùm nho đỏ

Còng cẳng tôi trên thượng tuý thu hồ

Người dượng bị Tây bắn

Xác nơi đâu hai con nhỏ bơ vơ

Bà ngoại đi tìm thây chẳng thấy

Mười năm sau tôi bị còng cẳng ngục tù

Mẹ tôi đến thăm

đem theo một gà mên cơm nóng

Mẹ tôi khóc

Tôi nhìn sông Cửu Long chảy

Đừng như dượng con ơi

Tôi nhìn sông Cửu Long chảy

Tôi đúng rồi trường giang mọi rợ

Mẹ hãy về đi và hãy bỏ con đi

Mẹ tôi khóc

Đừng như dượng con ơi

Yêu nước làm gì để hai con nhỏ bơ vơ

Tôi nhìn trường giang chảy

Mẹ hãy về đi

người công an già gác cổng

Cậu rất lạ kì

Sau này cậu có làm lớn

Hãy nhớ đến tôi

Tôi nhìn trường giang chảy

Tôi chỉ muốn làm con chó

Chạy giỡn mưa trường giang sa

 

3

Rồi từ ấy trường giang lại càng mọi rợ

khi chảy khi bay

khi thượng đỉnh đìu hiu khi trác táng đến tận màn sân khấu

Vẫn nhớ những buổi hát bội quê nhà

Kèn trống cải lương đứa con nít ngó cô đào trang điểm

từng dưới hầm nhà hát Mỹ Tho

Cô đào chửi đụ má

Đứa con nít đéo hiểu gì hết

Mà chỉ nhớ tô hủ tiếu phổi bò

Nó bắt gặp một sáng khi cô đào chổng cẳng ăn gãi ngứa

Tấn tuồng sao quá lạ

Tôi không hiểu

Nhưng sao mà quá đỏ nóng

như một triệu côn trùng loé sáng

Tôi bắt mỗi đêm

trong bao diêm

Cho tôi những tràng dưa hấu

quá đỏ

quá đỏ

những ngày trước Tết

Biển Nha Trang trời sinh các hạ

Đọc thơ Ba Tiêu cho Quách Tấn nghe

Cây mận đẻ hoa thằng Mỹ Tho nằm võng

Từ ô y hạng Quách Tấn tỉa thơ

Ta đéo biết gì hết

Đạp xe đạp ngồi ra bãi biển

ngó cái gì chỉ thấy mây bay

Trường giang chảy đại dương bại trận

Quách Tấn buồn bông cúc đơm hoa

 

4

Thôi rồi thôi trường giang mọi rợ

tôi mọi mãi nắng chiều Ban Mê Thuột

Hoàng Kiều ơi em đã đi xa

Buồn xóm cũ chiều xưa chưa tỉnh dậy

Buon Brieng và Bon Sar Par

Kontum và Pleiku chiều nay cỏ mọc

Bu Prang và Ban Don ở nơi đâu

Tìm thượng tứ té ra hạ thế

Gió chiều nay Toulouse máu đỏ

Hai đứa con bây giờ ở nơi đâu?

Dượng của anh bị lê dương bắn chết

Người con gái nằm trôi thây trên bãi lạ

Chiều nay

Chim bay quá nhiều

Chuyện đời xưa không còn nữa

Như Mãn đã chết

Treo thây trên hàng rào

Hoàng Kiều ơi đâu nữa là Thu Uyên

Em còn quá nhỏ

Rừng xưa chim lặng tiếng

Hãy đóng cửa

Long Khánh

Hãy đóng cửa

Con trâu vừa bị chém

Trường giang ta sẽ ru em ngủ

Máu đêm xưa thương em từng trận mưa rào

Bồ câu buồn gáy lại năm xưa

Mái chùa cũ Đà Lạt chiều tận thế.

16.7.1980

(Trong Tạp chí Việt, số 01, 1998)

 

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *