Ta hồn nhiên cười đùa giữa muôn trùng bão tố đang tiềm ẩn gieo rắc đời (?)
Ta hồn nhiên thanh thản trong nỗi suy tư của kẻ dại khờ… ”chỉ có ta không điên”
Ta hồn nhiên trên nỗi khốn cùng của đau thương trong tình yêu
Ta hồn nhiên trong lầm than… trong tuyệt vọng… trong vui trong buồn… trong cái xó xỉnh của cuộc đời, trong nấc thang của vinh quang
Hồn nhiên trong thức… trong ngủ, trong tỉnh… trong mơ
Thật
Hồn nhiên là đỉnh bình yên trong tâm hồn kẻ dại khờ
….
Và ta cũng hồn nhiên trước những kẻ ban ơn huệ/hận thù cho ta…
Hồn nhiên trước lời lẽ ngọt lịm…. câu hát tung hô
Hồn nhiên trong động tác xoa dịu ta như con nít hãy yên nhé
Hồn nhiên trước buổi bình minh
Hồn nhiên trước ngục tù… trước thiên đàng… địa ngục… trần gian
Hồn nhiên khi ta sắp đi vào ngõ cụt… đi vào sự hủy hoại trong con người ta…
Khi ta sắp vỡ tan thành những mảnh vụn
Khi ta sắp quên lãng trong tương lai..
Trong quá khứ ta… Ta vẫn hồn nhiên.
Baigaor: 12-6-2011