Chúng ta cùng ngồi với nhau
Nói chuyện đời người kể chuyện trăng sao
Đau phận mình bèo bọt
Thương phận người hèn mọn lao đao
Men rượu khà cay ngọt
Khói thuốc phà đắng chát
Nhuộm linh hồn ẩm mốc vô trùng
Vỗ chuyển lòng ứ đọng vô chung
Bầu trời cao mà đất chật
Mọi người tự dẫm đạp lên bước chân mình
Bao đời nay nào ai hay biết?
Cứ ngỡ mới khai sinh!
Cơn trở giấc nửa đêm
Muốn quên lại thức nhớ
Những khuôn mặt dị hình diêm dúa
Nguyền rủa quơ quào
Để ngộ và nhận
Không là của ai
Để chúng ta còn ngồi với nhau
Hôm nay ngày mai ngàn sau và mãi mãi
Có lẽ cần một lý lẽ
Để có lý do mà tồn tại
Ly rượu hề chua xót
Điếu thuốc hề vàng vọt
Bầu trời trên mặt hồ thu
ru cánh bèo đưa võng
bập bẹ giọng nói đầu
Để chúng ta được ngồi với nhau
Một lần trong đời một đời trong muôn kiếp
Bây giờ là bao giờ?!
Trong chúng ta ai là người nối tiếp
Chuyện ngày nay sẽ kể chuyện ngày sau
Có thể chúng ta là bạn tốt của nhau?
Hãy cứ tin như thế!
Hy vọng là như thế
Bởi lẽ…
Có quá nhiều người không thể
Ngồi cùng thương đau!
Neu co the, cho phep toi thay 2 cau cuoi cua bai tho bang 1 cau:
Đời là thương đau!