Em đến – đánh thức ban mai
Đàn sao trời nháy mắt
Đường làng quê
Đàn trâu thong thả ra đồng
tiễn mùa gặt
Bước chân sâu nặng
Luống cày tươi đón nắng
Em về ru ngủ hoàng hôn
Đầu đội nước tay cắp mủng
Bó rau rừng xanh đọt
ngọt ánh trăng vàng
Ôi Phan Rang
Em dịu dàng
Nồi cơm thơm bốc khói
Ủ ấm vụ mùa sau
Ấm áp đầy tiếng cười con trẻ
Nhè nhẹ vành môi đưa ariya
mang cổ tích về
vẳng khúc dân ca
Em nối sợi dây, đời nhắn gửi
Trong khung cửi lòng vui phơi phới
môi cười hé nở hoa văn
Bút tay măng nắn nót
Dệt thơ quên nỗi nhọc nhằn
Em đồng hiện
Cánh chim trời bay lượn
Áo dài ơi thương mến
Lòng khẽ gọi chiêm nương
Em đấy quê hương?!