Phan Trung Thành: Thơ

Nhà thơ, nguyên quán: Huế.
Hội viên Hội Nhà văn TP Hồ Chí Minh.
Hiện sống tại: Sài Gòn
.

TIẾNG VỖ CÁNH BẦY SẺ NGÔ

ngàn người mua phóng sinh
tầm mưa bắt đầu vọng
tháng giêng hay tháng bảy tiếng vỗ cánh bầy sẻ
bão thanh miệng lưỡi, cám nước nuôi tiếng kêu
tiếng kêu nuôi sự sống ngoài lồng
ta phóng sinh
người bán chim mời, khẽ dụi mắt sáng đường bay vỡ
những mẩu bánh mì vụn trong lồng rỗng mây trời bay qua
bay qua…
mồ bé đã mười năm chưa tảo
cát hanh không mùa
sợi gân máu trên da thịt em chùm lưỡi sẻ ngô còn nóng
chưa rời miệng lồng, sau lớp đất thâm u
bầy sẻ ngô bay cùng tiếng vỗ
phóng sinh tiếng khóc của mình
01/05/2002

*
GIÀN HỎA
gửi anh Sara

gã về ôm đầu trăng
những phần cơ thể đêm như tấm áo chằm vá mẹ
đầy tâm tưởng
ký ức sông đưa gã dọc đường…
thơ
định phận vào danh thiếp cô đơn
sóng nuôi khúc dạo đầu vỡ mặt
một giây thôi dòng khóc
tình đã xa

gã thúc thủ cô đơn bay mọi miền sông khát
đức tin nâng chén hoài nghi
gieo và gặt
ôm đầu trăng gã hát…
đêm nay nung sôi lồng ngực anh*
03.2002

* Thơ Inrasara.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *