(tặng tp sài gòn nơi tôi sinh ra)
không cần sự nhẹ hẫng tạo vẻ lặng câm
rơi chạm đáy nỗi cô đơn của trí tưởng
tự nhủ, không cần thốt lời thở than
cũng chỉ là ngữ điệu của thể xác đồng bóng ký sinh vào niềm đau thân phận Continue reading
(tặng tp sài gòn nơi tôi sinh ra)
không cần sự nhẹ hẫng tạo vẻ lặng câm
rơi chạm đáy nỗi cô đơn của trí tưởng
tự nhủ, không cần thốt lời thở than
cũng chỉ là ngữ điệu của thể xác đồng bóng ký sinh vào niềm đau thân phận Continue reading
tổ khúc một thiên đường bát nháo
thị dân mù căn phận hí hửng vuốt đuôi nhau
man trá há miệng hát lời ca hạnh phúc nhưng nào hay lưỡi đã bị cắt mất từ lâu rồi Continue reading
đứng dậy, rời đi khỏi ý tưởng thèm được khóc
mỉa mai chính mình đã tạo phức cảm cho nỗi cô đơn
cười, không cũng như có hư không rồi lại không Continue reading
thị thành mang khuôn mặt của nước
hàng cây thèm ngủ để thở ra bóng đêm hoài nghi dị bản
tất tả tiếng đập cánh chấp chới trong khung trời bão rớt Continue reading
hương cà phê theo gió di trú
nào dám cường điệu hóa lũ mây đen trên trời
người đời lao nhanh với tốc độ vượt khói
hơi thở độc tố làm trầy xước khuôn mặt của ngày
hàng cây khước từ tiếng chim hót ban mai
những chiếc lá non chẳng muốn xanh hơn nữa Continue reading
tháng bảy ăm lịch, lũ bướm đêm yếm thế
nhìn đám cô hồn sống đi lang thang không thấy bàn chân
cô hồn ma yểu mệnh ngửi mùi hương khói vàng mã
bọn mang mặt nạ người
đang nghẹn thở bị tiền dollars sóc cổ họng
quỳ lạy miếng vải đỏ tươi màu máu
lảm nhảm thì thầm thứ ngữ âm có thể là tiếng của nước lào Continue reading
nếu khát thèm được tự do
thì đừng ngoảnh mặt lại để kiếm tìm quá khứ
chỉ là sự hổ thẹn đang mong chờ nghe rõ tiếng nấc cuối cùng
từng ngày ý tưởng trốn chạy đã thuần thục lời nói dối với nỗi cô đơn
chúng ta, hãy hy vọng khi liếm sạch máu trên bức tranh vẽ cảnh thiên đường Continue reading
.tự thú #4
khi vòng tay đã buông lơi
chúng ta bắt đầu từ hơi thở của ngàn triệu năm ánh sáng
mộng mị chỉ là thứ tạp nhiễm trốn sâu vào khe hở tâm thức
bài thơ tình đã trùm condom nằm bất động tự khi nào trên trang giấy
mềm nhũn sự cô đơn Continue reading
.tự thú #3
khi hai mắt nhìn ngiêng bị ánh sáng cắt lớp, tôi phát hiện đường tiệm cận đứng thẳng trong thành phố đã gãy gập tự bao giờ, như thế chẳng ai cần biết hàm số cảm tính để hình dung về việc nôn mửa chuỗi giấc mơ hình răng cưa trên biểu đồ mặc định, bi hài lũ dán dạn dĩ chui lên từ khe hở bóng tối và chúng uốn cong chiếc râu ngôn ngữ chạm vào nhau cùng mộng tưởng cắn rứt thời gian để ngày nào cũng mới, có thể chúng biết là những hình ảnh thanh lọc đã khác trước bởi gió lạnh đang lăng quăng phức cảm trong vùng áp thấp nhiệt đới dị biến Continue reading
sửng nhìn con vật người, cười
.tự thú #1
con vật người nuốt hết dịch chảy ra từ âm hộ em
nham thạch núi lửa
một dưỡng chất cực hiếm
đó là khi đỉnh điểm tuyệt vời trong não trạng
tự chủ chỉ là khái niệm Continue reading