Heidegger: Ngôn ngữ là ngôi nhà an cư của tính thể. Tư tưởng gia và thi sĩ, qua ngôn ngữ, tạo lập ngôi nhà cho mình, để cư ngụ. Tôi ý thức và ý hướng về nó từ rất sớm, ngay tuổi 15. Sự thể ngày càng lộ rõ hơn, mồn một.
25 tuổi, tôi tuyên to con:
“Khi tôi chỉ còn bóng tối làm bạn đồng hành…”
(“Bàn chân, Con đường, Bóng tối”, Tháp nắng-1996)
10 năm sau, tôi vặn nhỏ volume đi rất nhiều, nhưng ý hướng là một – không đổi:
Một câu tục ngữ – một dòng ca dao
nửa bài đồng dao – một trang thơ cổ
tôi tìm và nhặt
như đứa trẻ tìm nhặt viên sỏi nhỏ
(những viên sỏi người lớn lơ đãng dẫm qua)
để xây lâu đài cho riêng mình tôi ở
lâu đài một ngày kia họ ghé đụt mưa – chắc thế.
(“Ngụ ngôn của Đất”, Tháp nắng-1996)
Continue reading →