[về tinh thần ‘Bhap ilimô’]
Tố Hữu: “Núi cao nhờ có đất bồi/ Núi chê đất thấp, núi ngồi nơi đâu…”
Ta mới rủng rỉnh túi, vừa nho nhoe thạc sĩ, hay ta mới được vài bài báo nhắc đến mà vội nghênh mặt lên nhìn trời. Ảo rằng ta trí thức, ta văn hóa, mà có biết đâu đấy chỉ là món:
‘Bilok li-u iku bamông/ Njrung gaup tapông laic ilimô’:
“Sọ dừa – đuôi chót của quày/ Hùa nhau mang vác bảo văn hóa đây”.
Tầm ấy, Pauh Catwai mới giơ ‘gai gru’ lên, đã chạy mất giày!
Continue reading