Hoàng Long – Truyện cực ngắn 03: SỐNG GIÀ

Đã đăng Tagalau 12.

Anh vào viện dưỡng lão thăm người thân. Bà gác cổng nghiêm nghị nhìn chăm chú vào dòng chữ anh viết trên quyển sổ lưu khách ghé thăm như một con lợn béo núc đeo kính chăm chú đọc manga hay hentai vậy. Rồi anh cũng được vào. Xung quanh sân các ông già bà cả đang sưởi nắng đứng ngồi la liệt. Kẻ nhắm mắt dưỡng thần xong mở mắt thở dài lắc đầu như tiếc nuối một thời quá vãng. Người run run lần chuỗi hạt trên tay, miệng lẩm nhẩm như sám hối điều gì. Để sống được già như thế, trong đời người chắc hẳn phải làm nhiều việc ác nhân. Có kẻ ngồi trên xe lăn, thở hồng hộc không ra hơi mà sao vẫn níu lấy chút đời tàn. Sống vậy còn khổ hơn là chết. Sao người ta cứ nguyền rủa cõi đời này khắc nghiệt mà không ai chịu rời bỏ nơi đây? Chắc đời cũng có nhiều lạc thú lén lút khác chăng nên người ta mới quá tham sống như vậy. Anh chợt nhớ có lần trong bệnh viện thấy một lão già chắc cũng gần chín mươi, người cứ nhễu nhão ra như lá rách, tay yếu đến mức không thể cầm lược chải đầu mà vẫn còn thều thào “Tôi còn khỏe, vẫn chưa muốn chết đâu bác sĩ ạ”. Thật bi hài. Bác sĩ đâu thể nào níu kéo được thời gian. Ai cũng chỉ có một thời của mình thôi. Qua thời rồi mà tay vẫn còn níu chặt ghế, miệng la hét “Tre già thì măng mọc nhưng măng nào mọc dưới ghế tao là tao chặt” thì thật là đau đầu. Nhưng đời là vậy. Anh mừng thầm là mình không phải sống già như thế. Chào tạm biệt người thân, ra cửa còn lịch sự chào thêm bà lợn đeo kính, anh thẳng bước về nhà. Dọn dẹp nhà cửa ngăn nắp xong, anh ngồi vào bàn viết. Mở ngăn kéo dưới bàn, anh lấy ra một khẩu súng lục, đạn đã lên nòng. Trước khi giơ súng bắn vào đầu mình, anh chợt nhớ đến những lão già trong viện dưỡng lão và một nụ cười nở trên môi anh vì niềm vui rằng mình sẽ không phải sống già như thế.

 

Nagoya, ngày 6-10-2010

 

2 thoughts on “Hoàng Long – Truyện cực ngắn 03: SỐNG GIÀ

  1. Gởi Ban Biên Tập Tagalau!
    Bài viết nầy quá bi quan. Sự suy nghĩ nầy đã có rất nhiều người đã nói trước rồi. Nhưng kết luận thật là quá khích. Phải tự vẫn để tránh nó hoặc thoát nó hay sao? Đáng lý ra ko nên đưa lên sách vì có bổ ích gì đâu cho người Chăm fải đọc và suy ngẫm. Nếu viết khuyến khích họ tận dụng những ngày còn lại của cuộc đời làm việc gì đó có ích cho công đồng Chăm nói riêng và cho xã hội nói chung thì nên đăng.

    Có 2 giả thuyết tại sao bài viết yếm thế như vầy được đưa lên Tagalau, sách được xem là tập trung tinh hoa v/h Chăm – Một là vì chổ bà con thân thiết. Hai là do Tagalau thiếu bài để đăng.

    Đề nghị xem lại các bài đăng và nội dung của bài viết trước khi đăng trong những kỳ tới.
    YC

  2. Kính chú YC
    Nhà thơ Inrasara đi xa nhiều ngày mới về, mệt, nên nhờ chúng tôi phúc đáp anh.
    – Nhà thơ không quen thân tác giả Hoàng Long (nhiều tác giả cả Chăm lần ngoài Vhăm có khi BBT không quen thân), Tagalau cũng không thiếu bài, chú ạ. Có khi còn thừa để chuyển qua số sau nữa.
    – Tagalau chủ trương đăng bài của các tác giả “ngoài Chăm” khoảng 15-20% số trang. Để – thứ nhất Giao lưu nối vòng tay lớn – thứ hai Độc giả Chăm biết lỗi nghĩ khác, lối viết khác với tác giả Chăm – thứ ba học hỏi lẫn nhau.
    BBT Tagalau – nhất là Ban Văn thơ Trẻ – sẽ xem xét ý kiến đầy thiện chí của chú, để Tagalau ngày càng tốt hơn.
    Kính chú
    Chúc chú và gia quyến tốt đẹp
    BBT Tagalau.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *